Thân Ái Chào Các Bạn !
Mùa Đông đã đến và vội vàng qua đi, bây giờ chúng ta đang bước vào mùa Xuân. Những ngày đầu Xuân vẫn còn hơi sương lạnh và những bông hoa vẫn còn rụt rè chưa nở hết.
Trước tiên, tôi xin lỗi các bạn đã không đúng hẹn như đã hứa. Các bài vở dành cho mùa Đông chỉ được lên trang nhà vào đầu Xuân. Rất mong các bạn thứ lỗi và thành thật ghi nhận tấm lòng trìu mến của các bạn đã viết thư thăm hỏi : ‘‘...chừng nào sẽ được đọc bài mới, nghe thêm các bài hát mới...’’ Điều đó nói lên tình cảm của các bạn đặc biệt dành cho tôi cũng như những sáng tác của tôi và là một niềm khích lệ thật lớn lao, như một chút mặt trời trong mùa đông lạnh lẽo, như một chút nắng lên trong buổi sớm mai, phá tan những gì u ám, buồn bã, niềm hăng hái, yêu đời, yêu người chợt vươn lên cùng với nhịp thở của thiên nhiên, hòa đồng với vũ trụ và con người.
Mạng internet đã đưa con người về gần với con người. Có tiếng vang lên và có tiếng gọi lại. Có cảm thông và có chia xẻ. Có câu hỏi và có câu trả lời. Có cuộc sống đang chuyển động như một giòng sông uốn lược, xuôi quanh cùng khắp các nẻo, có khi về thành phố, có khi theo làng mạc, có khi về đồi núi...Mạng internet cũng thế, đưa con người đi khắp bốn bể năm châu và cùng hội ngộ nơi vài giòng chữ, vài hình ảnh, vài âm thanh... Xa mà rất gần. Gần mà cũng thật xa ! Nhưng vẫn còn cái gì êm ả đọng lại trong lòng mỗi người khi chữ nghĩa, hình ảnh và âm thanh biến mất như trò ảo thuật.
Xin cảm tạ các bạn đã cùng sống với những phút giây ‘‘ Xa mà gần, gần mà xa’’ qua trang nhà của tôi và xin chúc các bạn hưởng một mùa Xuân tràn trề Hạnh Phúc.
Thân ái,
Lê KHắc thanh hoài